Thứ Bảy, 29 tháng 5, 2010

Mọi chuyện đã sắp trở lại bình thường - chiện dzo dzien



Su đã cắt nột chắc cũng được ... 2 tuần rồi. Con đã đi học lại bình thường. Ngày đầu còn khóc đòi về vì bảo là bị bạn chọc, nhưng đến ngày thứ 2 thì con đã quen. Con còn đọc tên mấy chục bạn trong tấm hình chụp chung cả lớp để má Thư ghi lại mà chỉ quên có mấy tên thôi. Hôm nay ba Dũng má Thư chở Su đến hồ bơi công cộng lần đầu tiên. Hồ bơi này nhỏ thôi vì chỉ có trẻ con là được vào... Con thích lắm... haizzz dì cũng đang nhớ đến giấc mơ được vẫy vùng trong nước đã ấp ủ gần 3 năm nay .. không biết bao giờ mới thực hiện được. Lúc đầu thì chờ người này người nọ, rồi ... sau 3 năm bây giờ cũng vẫn còn chờ...

Cuối tuần của dì hôm nay cũng khá là đặc biệt. Cuối tuần trước thì có một anh người Đức đến câu lạc bộ sasla của dì chơi nên dì cũng diện một chiếc áo đầm hoa hồng, điệu đàng trang điểm nhẹ với chút son đỏ, má hồng và một ít nước hoa BLVgary. Phillip nhảy giỏi lắm. Nhảy với chú rất thích ... chỉ tiếc là chú ấy chỉ mời dì nhảy có một bài, trong khi đó lại nhảy với các cô gái khác liên tục một lần là 2 bài .... chắc tại dì của con nhảy dở quá... mà lại hổng trẻ đẹp nữa ... hay còn nguyên nhân nào mà mình chưa biết không ta?

Rút kinh nghiệm cuối tuần này dì cũng mặc một chiếc áo đầm màu đỏ. Cái áo này cũng đã lâu không mặc vì ... mập quá mặc không vừa ... giờ thì ... hura vậy là chắc cũng tới lúc may thêm một cái choét nữa rồi à... cũng một chút hương hoa hồng rất thắm, làn môi đỏ quyến rũ ... dì thong thả đến câu lạc bộ. Mọi người ai cũng diện hết, chắc vì hôm nay là cuối tuần ... chẳng biết có ai trong đám phụ nữ trẻ đang hăng hái khoe mình trên sàn nhảy và tìm cách quyến rũ bạn nhảy bằng những động tác thật là đẹp kia lại mong muốn tìm cho mình một người bạn đặc biệt ở đây không? Chắc là không... Thế rồi dì cũng nhảy rất nhiều. Mọi người ai cũng nhiệt tình nhảy để rồi đạp chân nhau, quơ trúng nhau rồi lại bậm môi chịu đau mà nhảy tiếp...

SAO MÌNH ƯỚC CÓ MỘT ĐIỀU GÌ ĐÓ THẬT ĐẶC BIỆT XẢY RA NHỈ??? THẬT LÀ DIỆU KỲ ĐÓ??

Thứ Tư, 19 tháng 5, 2010

Đã tháng 5 rồi đó

Tháng 4 về, gió hát mùa hè.... Có những chân trời xanh thế.. Mây xa vời, nắng xa vời, con sông xa lững lời trôi... Nắng nhẹ nhàng, mây trắng nhẹ nhàng hát giấc mơ nào xa lắm .. Em mong chờ mãi mong chờ .. bao nhiêu vẫn cứ đợi anh...
Mơ ... em mơ mơ về con đường nhỏ, quanh co lối mòn hoa dại nở, chỉ mình em bên anh bên anh ... nghe bâng khuâng mấy nhành hoa lựu đỏ, ta chia tay những ngày xuân để hát .. tháng tư về ...

Mình đã bình tâm lại sau những ngày tâm trí lúc nào cũng cuộn lên nỗi nhớ anh, nỗi lo lắng cho anh ... những tưởng cuộc sống của mình sẽ bình yên trôi đi khi mình tuyên bố với Thúy là chán tình iu, không quan tâm đến đàn ông nữa, còn trên fb mình còn cả gan đề là "bắt đầu sống buôn thả, đóng băng chuyện tình iu" ... thế rồi anh lại trở lại, với nụ cười ấy, với ánh mắt ấy, với những lời nói ngọt nghe có vẻ rất chân thành .. để lòng mình lại đứng trước một quyết định. Lúc đầu mình cũng khá là bình tâm hỏi là anh đã có người mới chưa, thì anh sững nhìn mình trong một khắc, rồi nói anh chẳng có ai cả, giờ anh chỉ muốn được nhìn thấy em (nguyen nam phuong: soooo are you ... seeing anyone? phil S: no....no one..... phil S: would give anything now to see you...) ...
Giờ mình cũng không còn biết phải tin ai, trái tim ngốc nghếch của mình .. như lời bài hát ấy "bao nhiêu vẫn cứ đợi anh" hay là mình tin vào những gì bộ óc và Em Thúy đã nói ... Có lẽ quyết định ấy cũng chẳng khó khăn gì để đưa ra ... phải không ... tin vào bộ óc .. còn chuyện trái tim kia thì để cho trời quyết định. Nếu có duyên thì sẽ gặp còn không thì thôi.

Tuần này cũng có chuyện quan trọng nữa nè , Suri cắt bột chân rồi. Con đã quen với cái chân bột nên bây giờ khi cắt bột vẫn còn tướng đi hai hàng hay cà nhắc. Một tháng qua nhìn con quanh quẩn trong nha dì vừa vui vừa xót đến muốn khóc khi thấy con cứ cà nhắc hay bò khắp nơi trong nhà với cái chân bột nặng chịch. Gần 2 tháng ở nhà với con cả nhà hầu như ai cũng có một biệt danh mới. Có lẽ bà ngoại là có nhiều nhất, bà vừa là Chim Sẻ (bạn của Thiên Nga Su) là Beau khi con là La La, là Em khi con là Chị. Hay bà cháu cứ thủ thỉ với nhau suốt thôi. Dì Phương thì đã kịp có biệt danh Tinky Winky và dạy cho con bài "Nhiều khi ước mơ chỉ là mơ ước" và cả bài "Vọng Cổ Geisha" tự chế lại nữa

Xem phim biết Su ghiền nà.. Su thường hay mộng mơ nơi xứ Anh Đào .. Cô nào mà ngoan bằng Su. Nhà Su hoàng hoa thám đó.. nào phải đất nước Phù tang đâu mà sao cứ mơ mộng hoài.. ngốc ơi ngốc ơi
Su mua kimono mặc như geisha. Như con chim sơn ca mặt tươi như hoa. Hay Su mua khăn lông chùm như Ninja ....

Sáng nay nhân dịp con mới cắt bột, dì dẫn cả nhà đi ăn sáng buffet. Con vui như tết vậy, cười nói lung tung...Tiếc là ông ngoại bị đau bụng không đi được còn ba Dũng thì bận đi học cũng không đi. Dì ăn quá trời no luôn cho tới buổi chiều.. Tối đi làm thì được ăn tối ở trường, về tới nhà dì xực hết gần 1/2 trái dưa hấu, 1 trái ổi, 1/2 tô canh cải, và 1/2 bịch snack của con ... hì hì hì chắc mai phải mua lại một bịch nguyên đền cho con rồi ... giờ no quá hổng ngủ được nà.