Thứ Ba, 29 tháng 3, 2011

Hổng biết mình có nên sợ chết hay không?

Hôm trước mình đã post lên blog của mình chuyện thiên tai đang xảy ra khắp nơi, rồi chuyện người ta đồn thổi về ngày tận thế ... mình lại suy nghĩ không biết mình có nên sợ chết không ta?

Từ trước đến giờ mình luôn tận hưởng cuộc sống theo cách mà mình thích, cũng không thể nói là mình là người tốt vì mình sống nhiều cho mình hơn, mình giúp đỡ gia đình và bạn bè mình nhiều hơn là những người xa lạ cần giúp đỡ. Biết đâu khi mình thấy sợ chết mình lại sống tốt hơn, mở rộng lòng hơn với những người không thân quen. Nói vậy đây là một lí do chính đáng để ta sợ chết- Để biết yêu người hơn.

Nếu mình và nhiều người biết sợ chết hơn thì mình sẽ nghĩ đến môi trường nhiều hơn- có lẽ mình sẽ kiếm một chiếc xe đạp để ... làm giảm tải cho bầu không khí mình hít thở. Ngoài ra giá xăng đã tăng lên mức 21.300 đồng. Đây cũng là một lí do để mình mua xe đạp. Mình cũng đâu phải là đứa sợ tập thể dục. Vậy mình cũng nên sợ chết, để cho môi trường sống của mình được tốt hơn.

Mình cũng nên sợ chết để biết chuẩn bị cho những tình huống xấu nhất có thể xảy ra, động đất, hay lũ lụt. Mình nên vận động mọi người cùng tìm hiểu và luyện tập kỹ năng sống sót. Mình đã học bơi ... còn những việc còn lại thì mình sẽ google sau

vậy từ nay TÔI CHÍNH THỨC SỢ CHẾT

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2011

Chán-tập 2

Khỏa thân bảo vệ trẻ em.



Kiều nữ hớ hênh để lộ quần chíp



Kiều nữ ngồi bô



Chân dài bên chiếc xe hơi đầu tiên (Người mẫu Julian)



Dạo này tự nhiên nhà nước Cộng Hòa Xã hội (không dân chủ) Việt Lam đột nhiên cấm facebook, cư dân salsa cứ gọi là nháo nhào lên. Haizz mình cũng nằm trong khu vực bị ảnh hưởng nặng nề, tức là khu bị đói kém thông tin nặng nề. Có một số khu khác thì đỡ hơn khi cũng vào được facebook, nhưng việc up hình lên cũng chậm.... Tình hình trên fb cũng rất đìu hiu hoang tàn mà không bát nháo như ... Nhật Bản sau những thiên tai khủng khiếp. Ngày xưa có khi nhận được cả trăn email một ngày, còn bay giờ cả ngày .... cũng chỉ bán mua được mấy cái mail lèo tèo ... cho qua ngày đoạn tháng.

Tội nghiệp dân Nhật lắm. Họ thật kiên cường và ... đúng là những công dân kiểu mẫu của thế giới tương lai. Nghe đồn có người tiên đoán nước Nhật trong tương lai sẽ bị xóa sổ trên bản đồ thế giới ... Hy vọng là chuyện này sẽ không bao giờ xảy ra...

Nói vậy thôi chứ nghe báo chí đưa tin là mọi người đang hoang mang kháo nhau rằng 12-2012 sẽ là ngày tận thế. Dân Trung Quốc thì mua muối về chất đầy nhà với hy vọng tránh được phóng xạ thoát ra từ Nhật Bản, còn những thằng không sợ chết ở việt nam thì vẫn hàng ngày vung tiền triệu (chính xác là 850 ngàn) cho một tô phở bò ko-be nhật bản. Vậy chuyện mình có chết vào năm sau không thì cũng không ai biết chính xác ... nếu xét về mức độ thiên tai xảy ra trên thế giới thì rất có thể, thì Myanmar cũng vừa động đất đó thôi, Hà nội thì rung rinh, Saigon thì triều cường ...
Chậc Chậc ... biết đâu mình còn chết sớm hơn ngày tận thế không chừng. Kệ còn bao nhiêu ngày thì hưởng bấy nhiêu ngày, cười bấy nhiêu ngày, và cám ơn gia đình bấy nhiêu ngày.. vì đã được sinh ra, lớn lên toàn vẹn, có tri thức, và được yêu thương, ấm áp bấy nhiêu ngày.
Cũng phải cám ơn những đứa khùng không ngại thị phi, những đứa ngu bán danh dự của mình để tạo tiếng cười (sảng khoái, khinh khi), tiếng nhiếc móc ... mang lại cho cuộc sống đủ những hương vị hỉ nộ ái ố mà không đâu có được. Xin cảm ơn Ngọc Quyên, Lê Kiều Như, Đàm Vĩnh Hưng, Vũ Hà ...

TÔI XIN THỀ SẼ YÊU HẾT NHỮNG NGƯỜI YÊU TÔI.
Thôi thì mình cũng ăn theo người nổi tiếng, up tạm hình khỏa thân ... của người khác lên ... xem có nổi lềnh bềnh theo không.

Thứ Tư, 16 tháng 3, 2011

Giận mình ghê




Dạo này mình hay nghe bài "Stand By Me". Lời nhạc tha thiết nhưng lại như một vết cắt vào nỗi đau của mình. haizz

Cuối tuần rồi mình đi Phan Thiết dự đám cưới của Tú. Đám cưới thật là hoàn hảo. Mình thích nhất là lúc cả gia đình chú rể lên hát tặng cô dâu và chú rể bài "Do Re Mi", rồi lúc tất cả mọi người đều ra nhảy. Thật vui. Thật khác hẳn với đám cưới ở Việt Nam. Thật là chán ngắt. Khách khứa vừa mới tới, chưa kịp ngồi ấm chỗ thì đã vội vã chuẩn bị ra về. Nếu có ai đó lên hát thì đa số là những người hơi say hát hoặc rống trên sân khấu. Mình cũng có thể hiểu tại sao mọi người lại về sớm như thế. Suy ra thì

- Mọi người biết đám cưới là chán nên thường có khuynh hướng rủ nhóm bạn thân cùng nhau đi uống cafe hay karaoke(lại tốn tiền thêm một lần nữa để mua vui thay vì vui tại chỗ cùng với cô dâu chú rể)
- Những người lãnh đạm hoặc không thích vui chơi thì chỉ mong mau về nhà, chốn quen thuộc để .... ngủ
- Cũng có người sợ người ta nói mình là con gái hư nên tranh thủ về sớm để trình ba mẹ.
- Số còn lại vì những lí do chính đáng khác, công việc, không khỏe, gia đình có việc ...

Cũng đã có những khoảnh khắc khó quên như lúc mình cùng mọi người nhảy line dance theo một bài hát đám cưới ấn độ, chú rể thì nhảy tưng bừng trên sân khấu cùng với 2 người bạn để hướng dẫn. Hay là lúc mình bị chú rể ôm nhảy xuống hồ bơi cùng với những cặp khác trong khi vẫn mặc đồ đẹp và giày dép .... thật là vui

Và mình đã mơ, mơ nhiều lắm, mơ được cùng anh làm đám cưới bên bờ biển. Anh không cần phải cưỡi một con ngựa còm cõi, hay con la, hay mặc một bộ đồ trắng toát. Anh chỉ cần đứng đó, vững chãi đón mình với một nụ cười ấm áp tràn đầy tình yêu.. mình mơ mơ được anh ôm chặt vào lòng cho đến hết cuộc đời....

Nhưng mình cũng biết giấc mơ bao giờ cũng chỉ là giấc mơ, người đàn ông ấy không bao giờ xuất hiện trên con đường của mình. Mình có chết không nhỉ?

Người ta chẳng bao giờ chết vì không gặp được một người đàn ông, hay một người đàn bà trong mộng, dù người ta có thể chết vì già hay bệnh tật, tai nạn như số trời đã định, hay chết theo kiểu sống cũng như chết ....

Mình nhất quyết không thể để mình có một cái chết như loại thứ hai. Mình vẫn hạnh phúc... Thật ra đối với mình hạnh phúc không phải là cái gì lớn lao cả, có thể hanh phúc chỉ là những lúc đường khuya về nhà một mình lại được hít thở thoải mái cái không khí mát lạnh thơm mùi hoa sữa và ngắm vầng trăng tròn vành vạnh trên cao, cũng có thể đó là lúc mình mua được một bộ áo tắm, cái áo đầm ưng í, hay được má gãi gãi, xoa xoa đầu một cái.

Dao này mình làm biếng làm việc thiệt...... Sao thế nhỉ? Hội chứng mùa xuân à? không biết nữa. Up 1 hình lên cho bài này đỡ chán rồi out cái coi