Có nhiều người nói tháng 3 là một tháng xấu, có lẽ là xấu nhất trong năm. Chỉ trong vòng mấy ngày đầu tháng thôi mà đã có 2 nghệ sĩ nổi tiếng người Hàn Quốc tự tử, rồi mới hôm kia thôi hơn 10 khách du lịch người Nga đã bị chết trong một tai nạn giao thông. Cái chết thật là đau đớn, không phải cho người ra đi mà là cho chính những người ở lại. Tại sao con người lại có thể ích kỷ đến như thế được nhỉ? Hủy hoại những điều tốt đẹp nhất của cha mẹ, hủy hoại tương lai của cha mẹ (vì khi cha mẹ về già rồi ai sẽ là người chăm sóc chính những người đã hy sinh cả một đời cho ta nếu không phải là ta?)và luôn cả những hy vọng, kỳ vọng mà bố mẹ đã dành cho ta.... Vậy có gì có thể hơn được cả tình thương của ba mẹ không nhỉ? Nếu có chắc hẳn chỉ có chân lý mà thôi.
Mai kia khi Suri lớn lên, con hãy luôn sống hạnh phúc nhé, đó chính là hy vọng lớn nhất của tất cả mọi người yêu thương con. Hãy luôn mở cửa, dang tay đón chào những tia nắng ban mai ấm áp của một ngày mới, hay cái nóng nồng nhiệt của phương Nam, hãy đón vào lòng cả những cơn mưa trái mùa, trái tính nữa.
Bà ngoại nói đúng, con là niềm vui của cả nhà, là con búp bê xinh xắn luôn mang lại tiếng cười hạnh phúc. Con đã bi bô những tiếng đầu tiên khi chỉ hơn 1 tuổi một chút. Bây giờ thì con đã nói khá sõi. COn dùng câu và từ rất hoàn chỉnh, và đúng ngữ pháp. Có phải tại vì nhà mình ai cũng nói nhiều ko nhỉ
Chủ Nhật, 15 tháng 3, 2009
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét