Thứ Hai, 4 tháng 5, 2009

Ôi đất mũi Cà Mau



Cả nhà đều điệu

Chuyến đi Cà Mau trong vòng gần 3 ngày đã kết thúc vào hôm thứ bảy. Dì vui lắm, vì đã có được những giây phút thư giãn hạnh phúc cùng ba Dũng, má Thư, dì Anh Đào tại một miền đất mang đầy những huyền thoại. Chuyến đi cũng thật là mệt vì nó kéo dài những hơn một ngày vì mọi người dừng chân nghỉ tại khách sạn Ánh Nguyệt một đêm. Sáng thứ 5, mọi người cùng thức thật sớm để khởi hành sớm, tránh cái nắng gay gắt của mùa hè và một thứ còn ghê gớm hơn nữa, đó là nạn kẹt xe. Chắc chắn là tất cả mọi người đều thương ba Dũng của Suri nhiều lắm vì ba Dũng chỉ ngủ được có khoảng 2h 30 thôi mà phải lái xe cả một ngày để đưa con về quê nội.

Trạm dừng đầu tiên là một nhà hàng sang trọng, được trang trí theo phong cách miền quê. Suri vô cùng thích thú khi phát hiện ra một con cò nhỏ trong khuôn viên của nhà hàng. Tuy khung cảnh vô cùng sang trọng và rất thoáng mát, nhưng phục vụ ở đây không được tốt và chuyên nghiệp, món ăn thì không ngon gì mấy.

Trạm dừng thứ 2 là một nhà hàng trên bờ sông tại thàng phố Cần Thơ (mà bị dì Phương gọi là Cần Thở. hihi). Sau một hồi chạy loanh quanh, vòng quanh cái bùng binh và bến Ninh Kiều xinh đẹp, cuối cùng mình cũng tìm ra nhà hàng ... đang tổ chức đám cưới. Cũng may mình vào hỏi thì còn những cái chòi dành cho gia đình và nhóm bạn. Má Thư và dì Phương tìm được một cái chòi rất lý tưởng nằm sát ngay bờ kè, đối diện với khách sạn Quốc Tế, nơi ông bà đã từng ở. Gió từ bờ sông thổi vào mát rượi, mang theo đủ những hương vị của phù sa đồng bằng sông Cửu Long, ba Dũng thì kê luôn mấy cái ghế ngồi lại rồi ngủ một giấc khoảng nửa tiếng để lấy sức lái tiếp. Tuy nhiên đây chỉ là quán nhậu, nên món ăn cũng không mấy gì là ngon, mà phục vụ thì rất ư là quán nhậu. Mọi người cùng kêu món gỏi củ hũ dừa (món này dì Phương thích, nhưng chỗ này làm mặn chát, món cá kho tộ, canh cải xoong thịt bằm, khoai tây chiên bò lúc lắc, và một tô cháo cho Su. Dì chỉ thích nhất là món cháo có nấm thôi. Dì ăn wá trời, đến nỗi sau đó đi đái không kịp thở. hihihi.
Thành phố Cần Thơ cũng hiện đại không kém gì Sàigòn, chỉ có điều là giao thông tốt hơn do ít người hơn, và chẳng có lô cốt gì cả. Trên những con đường lớn, luôn có bóng dáng của những toà nhà lớn, siêu thị, trung tâm mua sắm, vui chơi giải trí... và có cả những quán cà phê, cơm trưa văn phòng hiện đại nữa.

Dọc đường đi cũng có lúc con quấy khóc đòi ba Dũng bế, đòi má Thư hay dì Phương bế, mà phải đứng lên cơ, chứ không phải ngồi ôm... làm mọi người phải dùng bao nhiêu là con bò, trâu... giả dọc đường để dụ cho con nín khóc quên chuyện bế. Mà con bây giờ không thèm theo dì Phương nữa, cái gì cũng dì Anh Đào, dì Anh Đào, ăn giống dì Anh Đaò, mặc giống dì Anh Đào, chơi với dì Anh Đào. huhuhu. Dì Anh Đào thì tròn xoe mắt nhìn những ngôi nhà sặc sỡ vàng choé, hay xanh dương rực rỡ, xanh lá mạ tươi tắn, hoặc tổng hợp tất cả những màu sắc tươi sáng này. Dân miền Tây vốn giản dị và yêu những màu sặc sỡ mà, không giống những ngôi nhà nâu đen của dân miền Trung hay miền Bắc.

Trạm dừng tiếp theo là thành phố Cà Mau, khách sạn Ánh Nguyệt, một khách sạn 3 sao. Tuy chẳng có quang cảnh gì đẹp, nhưng khách sạn này có khá đầy đủ các dịch vụ, phòng ốc cũng tạm được.
Thôi mai kể tiếp nha. bùn ngủ rồi

1 nhận xét:

Me Thao An Thao My nói...

qua dieu;
Ve dieu nay thi di P tuyet doi giong Suri,