Thứ Sáu, 22 tháng 5, 2009

Về tới xứ tôm

Vậy là cũng đã gần một tháng rồi kể từ khi về thăm quê nội của Suri. Hôm nay dì nhất quyết phải hoàn tất bài cuối cùng trong loạt bài về chuyến đi tuyệt vời này, chỉ có điều chưa thể upload hình lên được. Lần đầu tiên về quê nội, nên Suri của dì cũng còn chưa quen. Con chưa có được sự gần gũi với ông nội cũng như với những bác, cô bên nội như là với ông ngoại, hay dì Phương, hay dì Anh Đào. Dì tin rằng khi con lớn lên con cũng sẽ yêu thương và trân trọng ông bà nội, những người đã sinh ra và nuôi lớn ba con với tất cả tình yêu thương của mình. Ông bà ngoại thì khỏi phải nói rồi phải không con?

Nhà nội của Suri rộng ơi là rộng. Không biết là thiết kế của ai? (Không chừng là của ba Dũng con chứ còn ai vào đây nữa. Nhà toàn cửa sổ là cửa sổ, chắc là ba Dũng thích mở cửa sổ tâm hồn cho nhiều người đọc (hahaha). Chiều hôm đó trời mưa một trận thật to, làm nhà ngập lênh láng, đặc biệt là gian bếp ..... ôi các kỹ sư xây dựng..... Còn nhớ hồi kỹ sư Lĩnh quét vôi tường quên dùng a-dao, để các vị khách đến thăm nhà hôm ấy bị một phen mặc áo dính vôi, bây giờ thì đến kỹ sư Dũng...
Về nhà ông nội, con rất ngoan, chỉ hơi nhát chút thôi. Đến giờ ăn của con, con ăn rất ngoan, há miệng rất to... làm dì Phương và dì Anh Đào cũng thấ vui thật là vui, và không câu nệ người ta nói gì, sẵn sàng làm chuyện khó coi (như má Thư nói) là chaỵ tới chạy lui để dụ con. Dì Anh Đào bây giờ là chuyên viên "môi trường" của Suri. Cứ mỗi lần con mắc tè là con lại kêu dì Anh Đào. Tội dì, chưa chồng, chưa con gì hết mà cứ phải đi đổ bô cho Suri. Nhất con rồi đó.

Tranh thủ lúc mọi người còn đang bận rộn với nhau, dì Anh Đaò và dì Phương cũng tranh thủ đi một vòng, chụp vài tấm hình làm kỉ niệm.

Buổi tối hôm đó, dì Phương và dì Anh Đào chiếm dụng một phòng để ngủ, và tâm sự. cả 2 dì đều phát hiện mình có máu "cuồng sát".Đêm đó dì không ngủ được vì thói quen thức khuya của mình, còn dì Đào không ngủ được vì nóng quá, thế là 2 người cùng thức để nói chuyện và "đập muỗi". Muỗi nào cũng đập, đập trong mùng chưa đã tay, 2 dì liên tiếp chui ra khỏi mùng để đập tiếp. Xem chừng chưa đã tay, dì Đào còn đập luôn những con muỗi dại khờ đậu trên tường gần cửa phòng nữa. Đúng là một "tên giết muỗi hàng loạt".
Đêm đó con cũng không ngủ được Con nhõng nhẽo hết đòi ba Dũng bế, lại đòi tới má Thư, bế ngồi không chịu, mà đòi bế đứng. Lát sau chịu không nổi, ba Dũng cũng phải bế con lên ra đứng ở nhà bếp, rồi đi tới đi lui. COn vẫn không ngủ, mà lại còn bị muỗi đốt mấy nốt ở chân.Lát sau, ba Dũng không chịu nổi nữa, nên quăng con cho má Thư dỗ để ra nhà trước ngủ. Thế là con khóc thật to "Dì Phương ơi, dì Phương đâu rồi. Con nhớ dì Phương. COn lạc dì Phương..." trong vòng khoảng 20 phút. Không chịu nổi nữa, dì phải chạy qua. Dì bế con trên tay tới gần 2h sáng. Cũng nhờ có con cào cào, con mới chịu vào giường ngủ, nhưng cứ khoảng 1h thì lại giật mình thức giất, dì lại phải ôm con dù trời nóng thấy ghê luôn. Đêm đó con đánh thức cả nhà, làm ông nội thức nguyên đêm luôn. Suri mà ở lâu, chắc ông ốm wá.

Thôi mai kể tiếp nhá. À nhân chuyến đi này Suri đã biết tè đường rồi đó, giống như dì Tùng Anh dạo nọ... "khuất trong lùm cây xanh". hahahaha
Mai để dì Phương kể nhiều chuyện hay mới lạ, lạ mới hay, vừa hay vừa lạ của Suri cho mọi người xem. bb ngủ khò khò đây

1 nhận xét:

Me Thao An Thao My nói...

Suri gioi ghe, moi 2 tuoi da biet "thpa thoang trong rung xanh" giong di roi. Co len nhe con, may di khac con lau moi theo duoc, cai nay ta goi la trinh do dinh cao ma.
Di P thi PR minh kheo ghe, co that Suri goi di P khong do? Chac di Pngu cheo queo chu lamsao ma biet ra be chau?
Gio moi biet nuoc Niu Zi'lan van minh the ma thieu nuoc sinh hoat, lam di AD phai ve VN tam goi bu may nam ben do, toi ghe. Chac ben do khong co "ghe* khong phat the sinh vien, hehe