Thứ Tư, 30 tháng 9, 2009

it's worth the money

Dì phải công nhận rằng ngồi trên máy bay mười mấy tiếng đồng hồ quả là một điều rất mệt mỏi, nhất là khi không có trai đẹp ngồi bên cạnh (điều này thì ai cũng biết hết rồi phải không ta?) Lần này chuyến bay của dì không suôn sẻ như mấy chuyến bay trước, dì toàn ói thôi, chỉ uống được coke để cầm hơi qua tới Thụy sĩ gặp mặt bạn bè và nhảy salsa.Hãng máy bay này thế là lời to rồi nhỉ.

Sân bay zurich rất rộng và sạch sẽ cũng như các sân bay ở các nước tiên tiến khác, nhưng lúc này phần thì mệt phần thì háo hức muốn gặp dì Thúy, nên dì cũng chẳng để ý gì mấy đến khung cảnh xung quanh. Tại baggage claim dì đã nhận ra 2 cái vali của mình từ đằng xa, vì dì đã cẩn thận cùng với suri thắt 2 sợi dây ruban màu hồng lên đó. (kiss kiss bây giờ con đã có thể dùng ngón tay để thực hiện những động tác phức tạp như xỏ dây qua một cái lỗ nhỏ)

Dì Thúy chào đón dì Phương bằng một nụ cười rất saigon, tươi như nắng sài gòn những ngày giáp tết. Thấy dì Thúy là dì Phương thấy hết mệt liền vì biết rằng hết say máy bay rồi. Dì Thúy còn mang cả chuối và bánh mì cho dì nữa (chuối Thụy sĩ grown in châu phi, ngon hết bít akakakaka) Chú Lars ròm cũng ra đón dì nữa, nhưng sáng nay chú phải đi làm nên chú không thể nhí nhố cùng 2 dì đi chụp hình được. Chú Lars thả 2 dì ở chỗ làm rồi 2 dì tự một mình đi xe điện về nhà. Trong lúc chờ xe điện thì 2 dì đi lòng vòng nhí nhố tạo dáng chụp hình.

Khung cảnh buổi sáng sớm ở đây thật là lãng mạng nhưng vắng vẻ, 2 dì tha hồ mà đứng ngồi, quỳ, lăn lê bò mà vẫn không bị ai để ý (mà có để ý cũng chẳng sao vì người mẫu mà diễn bất cần hoàn cảnh xung quanh. Nơi 2 dì chụp hình là một tòa tháp cổ có tên là Flughafen Laufenburg cổ ơi là cổ. Ở đây có rất nhiều cây dại mọc xung quanh. Dì Thúy muốn chụp một bức hình nghệ thuật cảnh dì đang chúm môi thổi một bông bồ công anh. Tấm hình đầu dì Phương làm dáng rất chuẩn môi chúm chím rất đáng iu, dì Thúy chụp xong lắc đầu nguầy nguậy bảo " chị phải thổi mạnh lên thì nó mới bay chứ", thế là dì vội vàng bứt ngay một bông bồ công anh khác phồng mang trợn mắt thổi để tạo hiệu ứng hình ảnh tốt. Chụp xong tấm hình này dì Thúy đăm chiêu thấy rõ, tự lẩm bẩm, thôi chụp lại. Dì Phương cũng ngoan ngoãn ngắt thêm một bông nữa, rồi cũng chu mồm thôi mạnh. Đến lần này thì dì Thúy nói thiệt " Sao không thấy bông bồ công anh bay vậy ta?" rồi 2 dì cùng phát hiện tại phần bông bay ra nhỏ quá nên máy ảnh không ghi lại được . hahahaha tội nghiệp cho cây bồ công anh xơ xác hy sinh cho nghệ thực nhíp ảnh.
Trên chuyến xe điện về nhà chỉ có mấy người thôi vì đây là giờ đi làm mà. 2 dì tha hồ nói chuyện nghiêng ngó, mà chẳng có ai hiểu tiếng việt nên 2 dì nói xấu họ mà không sợ bị oánh giá. akakakak. Về tới nhà dì Thúy nướng bánh mì đãi dì Phương. Bánh mì ngon oi là ngon. Ăn xong thì dì .... buồn ngủ.... mặc dù trên máy bay dì toàn (cố) ngủ không hà nên chỉ xem được có mỗi một phim Wedding Daze. Buổi chiều dì làm một chuyện mà khi ở nhà dì hiếm có khi làm (hầu như là cả năm mới làm một lần haizzz) đó là ...... đi chợ nấu ăn. Đối diện với nhà chú Lars và dì Thúy là một siêu thị nhỏ nên rất tiện cho .... những người không thích làm việc nội trợ như dì .. hihihih.
Bữa cơm chiều đầu tiên tại Thụy Sĩ chỉ toàn là món Việt Nam, susu xào không, đậu hũ tứ xuyên và dưa chuột.... nhưng chú lars cũng khen ngon làm 2 dì zui mún chít.

Không có nhận xét nào: