Thứ Tư, 16 tháng 3, 2011

Giận mình ghê




Dạo này mình hay nghe bài "Stand By Me". Lời nhạc tha thiết nhưng lại như một vết cắt vào nỗi đau của mình. haizz

Cuối tuần rồi mình đi Phan Thiết dự đám cưới của Tú. Đám cưới thật là hoàn hảo. Mình thích nhất là lúc cả gia đình chú rể lên hát tặng cô dâu và chú rể bài "Do Re Mi", rồi lúc tất cả mọi người đều ra nhảy. Thật vui. Thật khác hẳn với đám cưới ở Việt Nam. Thật là chán ngắt. Khách khứa vừa mới tới, chưa kịp ngồi ấm chỗ thì đã vội vã chuẩn bị ra về. Nếu có ai đó lên hát thì đa số là những người hơi say hát hoặc rống trên sân khấu. Mình cũng có thể hiểu tại sao mọi người lại về sớm như thế. Suy ra thì

- Mọi người biết đám cưới là chán nên thường có khuynh hướng rủ nhóm bạn thân cùng nhau đi uống cafe hay karaoke(lại tốn tiền thêm một lần nữa để mua vui thay vì vui tại chỗ cùng với cô dâu chú rể)
- Những người lãnh đạm hoặc không thích vui chơi thì chỉ mong mau về nhà, chốn quen thuộc để .... ngủ
- Cũng có người sợ người ta nói mình là con gái hư nên tranh thủ về sớm để trình ba mẹ.
- Số còn lại vì những lí do chính đáng khác, công việc, không khỏe, gia đình có việc ...

Cũng đã có những khoảnh khắc khó quên như lúc mình cùng mọi người nhảy line dance theo một bài hát đám cưới ấn độ, chú rể thì nhảy tưng bừng trên sân khấu cùng với 2 người bạn để hướng dẫn. Hay là lúc mình bị chú rể ôm nhảy xuống hồ bơi cùng với những cặp khác trong khi vẫn mặc đồ đẹp và giày dép .... thật là vui

Và mình đã mơ, mơ nhiều lắm, mơ được cùng anh làm đám cưới bên bờ biển. Anh không cần phải cưỡi một con ngựa còm cõi, hay con la, hay mặc một bộ đồ trắng toát. Anh chỉ cần đứng đó, vững chãi đón mình với một nụ cười ấm áp tràn đầy tình yêu.. mình mơ mơ được anh ôm chặt vào lòng cho đến hết cuộc đời....

Nhưng mình cũng biết giấc mơ bao giờ cũng chỉ là giấc mơ, người đàn ông ấy không bao giờ xuất hiện trên con đường của mình. Mình có chết không nhỉ?

Người ta chẳng bao giờ chết vì không gặp được một người đàn ông, hay một người đàn bà trong mộng, dù người ta có thể chết vì già hay bệnh tật, tai nạn như số trời đã định, hay chết theo kiểu sống cũng như chết ....

Mình nhất quyết không thể để mình có một cái chết như loại thứ hai. Mình vẫn hạnh phúc... Thật ra đối với mình hạnh phúc không phải là cái gì lớn lao cả, có thể hanh phúc chỉ là những lúc đường khuya về nhà một mình lại được hít thở thoải mái cái không khí mát lạnh thơm mùi hoa sữa và ngắm vầng trăng tròn vành vạnh trên cao, cũng có thể đó là lúc mình mua được một bộ áo tắm, cái áo đầm ưng í, hay được má gãi gãi, xoa xoa đầu một cái.

Dao này mình làm biếng làm việc thiệt...... Sao thế nhỉ? Hội chứng mùa xuân à? không biết nữa. Up 1 hình lên cho bài này đỡ chán rồi out cái coi

2 nhận xét:

Katie Katie nói...

Nhan nut "Like" !
Nho chi wa a!

di yeu chau nói...

cũng nhớ em quá hà. mấy tuần rồi không chát, cũng hổng có chiện gì mới nhiều... tình hình nói chung là im ắng. và lại đột nhiên thèm được đi lang thang cùng em, nấu ăn cùng em, và chửi trai thụy sĩ bằng tiếng Việt chính cống cùng em hahaha