Thứ Năm, 29 tháng 10, 2009

Sinh nhật Lars

Sau 2 ngày chiến đấu ở Zurich, Luzern và Titlis, ngày thứ 5 - một ngày ít đẹp hơn những ngày trước- được dành vào việc nghỉ ngơi và chuẩn bị cho một buổi tiệc mừng sinh nhật chú Lars. Buổi sáng 2 dì dậy cũng như thường lệ, dì dậy trễ hơn dì Thúy. Sau bữa ăn sáng đầy thư giãn, 8 đủ thứ chuyện, 2 dì sửa soạn ra đường quyết tìm cho được một món quà cho chú Lars rồi đi chợ chuẩn bị vài món ăn để đãi khách tối nay.
Sau khi vào mấy cửa hàng, dì Thúy thử quá trời đồ vì thấy có mấy món mà mình thích mặc dù là đang tìm quà cho chú Lars, một chiếc áo thun thật dễ thương. Trong lúc chờ dì Thúy, dì đã làm quen với một em bé gái người Thụy sĩ. Em bé cứ nhìn dì suốt, cười với dì, thế là dì làm quen luôn. Dạo mãi, tìm mãi rốt cuộc 2 dì cũng tìm được một chiếc áo thun cho chú Lars. Phần quà đã xong, bây giờ tới phần nấu nướng. Theo đúng như dự định tối nay 2 dì sẽ làm món kim-pap, cá nướng sốt cà chua và salad.Chú Lars còn có thêm món bánh mì và xúc-xích nướng nữa. Tối nay sẽ có khoảng 16 người ăn. Lúc đầu dì lo là không đủ đồ ăn nhưng dì Thúy nói là mấy món này chỉ là ăn dặm thôi, món chính vẫn là bánh mì xúc xích quê nhà của chú Lars.
Khi đến siêu thị thì hỡi ôi, không tìm thấy cá đâu cả. Đi mấy siêu thị cũng không thấy thế là dì Thúy phải lập tức gọi điện thoại hội ý. Quyết định đưa ra sẽ dùng món cơm chiên thay thế. Về đến nhà 2 dì lập tức bắt tay vào dọn dẹp nhà cửa, dì thì dọn cái ổ của mình, dì Thúy thì dọn đồ, ủi đồ. Nghe có vẻ hơi chán nhỉ. Để tăng thêm phần nhạc nhẽo cho ngày ô-shin, dì Phương đề nghị bật phim lên coi. Phim gì đây, đương nhiên là một phim sôi động rồi, Mama Mia. 2 dì vừa xem phim, vừa làm việc, vừa múa hát. Vui hết biết. Tiếc là lúc đó hăng dọn dẹp quá cỡ nên không nhớ ra việc phải lấy máy chụp hình ghi lại những phúc vui vẻ vinh vang của giai cấp ô-shin. Khoảng 3h chiều thì nhà cửa đã sạch đẹp. 2 dì bắt tay vào chuẩn bị nấu nướng với một hy vọng sẽ trình làng Thụy sĩ một mẫu người con gái việt nam đảm đang, xinh đẹp

Cuối cùng bữa tiệc hóa thành một đại họa về đồ ăn, nhưng không phải tại hai dì đâu nha. Chú Lars không tính toán trước gì hết nên không thèm lấy xúc-xích ra rã đông trước. Tới chừng mọi người nhóm lò xong thì làm gì có xúc-xích mà nướng. Chờ tới lúc có xúc-xích thì ... những giọt mưa đã làm tắt ngấm lò. Lại phải nhóm lại. Khách tới chờ không được vì đói nên phải bắt đầu ăn thôi. Rốt cuộc là món kim páp của 2 dì đã hết trước khi khách tới đầy đủ (cũng may là không tới 16 người và 2 dì cũng phải nhịn miệng đã khách), và các loại snack đã được mang ra để chữa cháy. Tới lúc có xúc xích thì mọi người chỉ ăn xúc xích với cơm. mà không ăn bánh mì. Khi tiệc gần tan, thì còn có 1 vị khách nữa tới. Cũng may khách này rất thân nên chú ấy chạy thẳng lên nhà trong lúc mọi người đang dọn dẹp, 2 tay bưng một cái tô trông rất ... somali. Chú vét hết cơm chiên còn sót lại trong tô kiểu rồi cầm ăn với nụ người mãn nguyện trẻ con hạnh phúc. Dì thì xấu hổ quá vì ai lại để khách vét cơm thừa như thế. Lúc đó dì và dì Thúy đều mắng thầm chú Lars là không biết tính toán trước lại còn dặn người ta đừng mang gì tới nữa, nếu hôm đó có đủ khách tới thì .... có nước độn thổ.

Khi dọn dẹp xong dì rúc lên lầu, xem phim và viết blog vì khách của chú Lars đa số là không nói tiếng anh, nên dì để cho họ được tự nhiên. Tiệc tan, chú Lars nhận được quà của vợ, mặc mày hạnh phúc.... thế là ok.

Không có nhận xét nào: