Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2009

toilet quest - chuyến hành hương đi tìm chỗ đái

Vừa mới tới, bị choáng ngợp trước cảnh đẹp. phải chụp hình thôi


trong khi tìm chỗ, tranh thủ chụp một cái cho đỡ buồn ....


đái xong rồi, thoải mái ghê


Buổi sáng chủ nhật dì Phương được dậy trễ một chút. Khi thức dậy thì thấy dì Thúy ngồi ở đầu giường ..... xem phim Lọ Lem Thời @. Sáng nay chú Lars và dì Thúy sẽ chở dì đi Neuchatel,đây là một cái hồ đẹp ơi là đẹp rộng ơi là rộng nằm ở một vùng mà người ta nói cái thứ tiếng mà dì Phương thông minh chỉ nói được lõm bỏm, tiếng Pháp
Chuyến đi hết sức là tuyệt vời. Chú Lars lái xe lụa pà kố, làm dì Phương ... ọe ọe suýt ói luôn. Nhưng tất cả những cảm giác mệt mỏi đó trong suốt chuyến đi 1h đồng hồ đã được đền bù bằng quang cảnh tuyệt vời trước mắt. Mặt hồ xanh trong phản chiếu bầu trời cũng trong văn vắt. Hôm nay lại có nắng ấm nên dì Phương đã diện một cái áo đầm hết sức là sếk xì để chụp hình cho đẹp .... chụp chụp một hồi thì có một tiếng gọi của thiên nhiên vẳng đến .... mắc đái waaaaaaa

Nhưng ở đây đồng không nhà trống làm gì có chỗ xuất khẩu nước ... bia thiên nhiên 2 dì phải lội bộ lâu ơi là lâu mới .... tìm thấy một người phụ nữ để hỏi " Chị ơi ở đây có toa-let công cộng không?" bằng một thứ tiếng pháp lai anh, bà đó cũg chẳng biết tiếng anh nên trả lời bằng tiếng pháp .. vậy mà 2 dì lại hiểu mới chết hy vọng tìm chỗ đái chứ. "Không có, nhưng các bạn có thể đi bộ thêm một khoảng nữa đến một quán cà phê thì chắc có toa'let". huhuhuhu Quán cà phê ư... hồi nãy bận đi chụp hình làm gì biết mắc đái mà mang tiền đi... akakakak

2 dì đi đi đi mãi đến lúc hoàn toàn mất hy vọng thì thấy một dấu hiệu cho biết ở đây có một toa-let công cộng thì mừng húm đi như chạy, chạy như bay, bay như người mắc chạy .... hahahaha đến. Đó là một chỗ dơ khủng hoảng, hôi khủng hoảng, nhưng đó chính là nó.

Sau khi xong việc. một cảm giác rất là yo-most và cảm hứng chụp hình đã quay trở lại. 2 dì vừa tiếp tục chụp hình vừa đi bộ về nơi chú Lars đang mòn mỏi tắm nắng đợi chờ được ăn. Trước mặt chú Lars đã xuất hiện chai tương ớt, và trên mặt chú cũng in rõ 3 chữ..... "sắp chết đói". Thế là 2 dì vội làm theo lời bác Hồ dạy phải diệt giặc đói trước rồi mới tới những giặc sau.
Hộp cơm chiên được mở ra thơm phức, trong đó có cơm, trứng, đậu que, cà rốt... còn gì nữa ta.... à món bò tái chanh vo cùng hấp dẫn nữa. Ai cũng vừa ăn vừa xuýt xoa .... vì ớt cay và cũng vì đầu bếp nấu ăn ngon wa chịu không nổi.
Giặc đói đã diệt xong, tụi dì chụp thêm vài tấm hình nữa, hít thêm vài cái cho đầy lồng ngực không khí trong lành thơm mát và ngắm cho no mắt quang cảnh lộng lẫy của hồ trong ánh nắng chiều vàng nhạt rực rỡ... cho đủ vốn rồi mới lên xe về lại Basel
Buổi tối 2 dì ngồi bàn luận về món ăn cho ngày hôm sau trong khi chú Lars tội nghiệp đáng iu đang bận nấu món nui, và sống lại thời còn độc thân chưa zợ.

Không có nhận xét nào: